Hạ Thuần Hoa ho khan một tiếng, chẳng lẽ lại nói mình không biết?
Hạ Linh Xuyên mơ màng một lát, rồi nói: "Tiên nhân thật lắm chiêu trò. Chẳng hay thượng cổ ra sao, ta thật muốn được chiêm ngưỡng một phen."
"Sử sách có ghi, thuở ấy trời đất có tiên ma qua lại, cự yêu hoành hành, người phàm chỉ có thể phủ phục dưới đất, chẳng qua là lũ kiến hôi mà thôi." Hạ Thuần Hoa nhàn nhạt nói, "Thượng tiên cự yêu đều có năng lực dời núi lấp biển, động một cái là nuốt gọn dân một thành. So với thuở ấy, ta vẫn thấy bây giờ tốt hơn nhiều."




